16 năm - cứ như chỉ mới bắt đầu...
Chẳng biết sao hôm nay đêm lại làm cồn cào như vậy... Chẳng phải vì cái bực mình nhỏ nhoi trưa nay, chẳng phải vì nắng quá gắt chạy vội vì chuyện không đâu, mà vì Hà Nội.
Mà dường như cũng không phải Hà Nội đâu. Tất cả vì hàng cây - góc phố... cả thôi. Vì ban sáng mùa trở gió, để đêm về cho nỗi nhớ cồn cào thêm. Mùa thu có đi đâu rồi cũng sẽ trở lại. Em dấu mình trong cái nắng hanh hao, để đợi ngày lá lại khơi vàng...trên từng con phố...
Thấy nhớ quá cái trường cấp một lúc xưa, những đứa bạn mái ngố năm nào, giờ phương nao..?
Nhớ cây bàng lá đỏ rụng đầy sân. Ông giáo già cầm cây roi đi vòng quanh bắt đứa nào xả rác. Nhớ cái sân vuông be bé bên hiên lớp bọn mái ngố hay nhảy lò cò. Nhớ cái hành lang từ lớp ra cổng, khi mùa mưa đến, cứ đi ngang qua để về nhà thì đã ướt nhẹp cả người...lẫn cặp...Bọn mái ngố ấy giờ nơi đâu...bốn phương trời?
Thấy nhớ lắm cái trường cấp hai hồi đó, có ông thầy bị đứa nào đó làm hoa giấy tặng, đến ông thầy giáo trẻ cũng phải ngẩn ngơ... Nơi cái chợ vẫn họp mỗi khi gà gáy sáng, tiếng người lao xao - ồn ào. Mùa nào nghe mùi mùa đó. Bắp cải mà dậy hư thì xộc lên tận lớp lầu 3. Mùa trái say đen chín đầy cả xe. Mùa củ kiệu theo gió tết về... Sân trường bé tẹo, giờ chơi học trò lại bị cấm chạy nhảy, bọn con gái lớp 7 cứ già như 17 tuổi. Vậy mà cứ nhớ, cứ mơ... Ta và bạn, vì sao hôm nay đã không còn chung lối...
Thấy nhớ sao là nhớ, cái thuở vắt tà áo đá cầu. Con hẻm đối diện trường nhiều hàng quán chồm hổm, trống trường tan, bọn áo dài áo vắn xoắn lên ngồi húp xì xụp. Nhớ luôn cả cái tiệm bán hoa đám tang cả bọn tranh nhau cái điện thoại công cộng... Nhớ tiếng chuông nhà thờ Huyện Sĩ trên nóc có con gà cô đơn những chiều mưa...Kỉ niệm tan trường chiều mưa, ai đón ai dưới mưa... Ai đưa ai về dưới con đường đầy hoa điệp vàng. Mới tháng 3, Sài Gòn đã đầy hoa điệp vàng. Cái hoa gì cứ nhìn từng chùm vàng rực rung rinh trên đầu là lại thèm lướt xe qua trường cũ chỉ để ngắm bọn đàn em tan trường...
Rồi cũng nhớ cái giảng đường chật chội nóng nực ở 8 Ngô Thời Nhiệm. Đôi lần về qua, đã không còn ở đó...
Trở lại với Hà Nội. Chắc HN cũng có những kỉ niệm và kí ức cồn cào như thế. Những kỉ niệm xưa có bao giờ quên? Bạn HN chắc cũng sẽ tìm thấy mái trường xưa xa dấu...Bạn bè 4 phương trời... Những con đường chung lối về...
Giờ mùa thu xa mùa đông cũng đi xa,để mặc cho cây lộc mừng đứng đó....đến cả hàng cây sấu cũng bơ vơ. Xin gặp lại những ngày tuổi thơ,còn mãi trong tôi biết bao kỷ niệm.....
P/S: Link: Hà Nội ngày chia xa
https://www.youtube.com/watch?v=wYpdn9sCq30
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét