Thứ Hai, 4 tháng 8, 2008

Cổ tích của vườn


Đêm qua trời lại mưa thật to. Su nằm trong phòng, cứ trằn trọc về khóm cây bất tử chỉ vừa hé nụ. Mưa lớn quá, chắc sáng mai không còn một nụ nào. Kéo chăn trùm kín từ đầu đến chân, Su nghe tiếng đồng hồ quả lắc dưới nhà kêu tích tắc tích tắc từng tiếng chậm chạp. Nhấp điện thoại, chỉ mới hơn một giờ sáng. Mưa vẫn trút nước ầm ầm trên mái nhà. Bụng bảo dạ, sáng mai dậy sớm chạy ra vườn xem sao. Nhưng lòng cứ không yên. Khóm hoa bất tử Su cố vun đất cho chúng thật khỏe mạnh và chăm chút cho tới ngày nở hoa.
Vườn nhà Su, ông ngoại trồng nhiều loại cây ăn trái. Cây gì ông ngoại cũng trồng và đều có trái rất sai. Su thích nhất mỗi khi cây mận xanh có trái, Su với mấy anh chị lớn hơn vài tuổi, cứ đu nhánh gần gần mà hái những trái mận ngọt mọng nước. Su thích hoa bất tử theo chị Sun. Cứ có ai đi Đà Lạt, chị Sun hay gửi mua hoa bất tử, chị Sun lấy cọng dừa làm thành bình hoa rất đẹp. Và những lần như thế, Su thích ngồi bên cạnh xem cách chị Sun tước cọng dừa cắm vào những đài hoa còn búp để sáng mai hoa sẽ nở tung cánh thật đẹp. Màu hoa bất tử không như một loại hoa nào. Ngày chị Sun lên máy bay cho một cuộc sống mới cách nửa vòng trái đất. Chị cho Su một bịch hạt cây bất tử, bảo Su ở nhà nhớ trồng. Hơn mấy tháng nay Su đã tốn thời gian, sau giờ học, mẹ đón về, Su cứ chạy ra vườn tưới nước. Đã vào mùa mưa rồi, Su đỡ mệt hơn, nhưng mà cứ lo lo sao ấy. Mưa lớn quá, làm gãy ngọn cây, rụng nụ hoa hết thì sao.
Su cứ lăn qua lăn lại, làm rớt con gấu bông trên giường xuống đất một cái phịch. Su chỉ mới học lớp năm thôi. Và vẫn còn hồn nhiên trẻ con để lo những chuyện này. Ấy vậy mà tối nay cô nhóc cứ sợ sợ...
Và trong sự lo lắng của trẻ nhỏ, Su thiu thiu ngủ tiếp. Trong giấc ngủ êm đềm ấy là một câu chuyện thần tiên về khu vườn của ông ngoại...
Su thấy dường như có ai đó đang lay Su, giụi mắt còn đang ngáy ngủ, Su thấy một con chim sâu đang dùng mỏ lắc lư cánh tay của Su. Ngạc nhiên, chim sẻ lại biết nói chuyện đấy. " Su ơi, Su ơi, hết mưa rồi, hết mưa rồi, ra vườn thôi, ra vườn thôi." Su nghe chim sẻ giục, vội bước xuống giường, mem theo hành lang chim sẻ dẫn đường ra vườn. Có một thứ ánh sáng lấp lánh tựa nhưng những ngôi sao xanh trên bầu trời đang giăng thành một bức màn rực rỡ. Có mùi hoa thiên lí cạnh cây cam thơm mát thật dễ chịu. Su tròn xoe mắt khi trông thấy thật nhiều những con bướm đủ màu sắc đang vây quanh những hoa hồng vừa nở bung cánh. Kì lạ thay! Su nghĩ vậy và bước nhè nhẹ, dùng ngón tay bé xíu khẽ chạm vào một bông hoa hồng đang xòe chiếc váy màu đỏ thật xinh xắn.
- ái, ai chạm vào tôi đó? - Hoa hồng thốt lên
- Chào bạn hoa hồng, đôi cánh đẹp làm sao. - Su chào đáp.
- Ối, con người, các bạn ơi, con người đó.-Hoa hồng hoảng hốt la lên
Đột nhiên các bông hoa khác đứng im bất động, đưa mắt tròn to nhìn Su. Su hơi sợ, bước thụt lùi. Bỗng nhiên có tiếng ồm ồm
- Đứng sợ, đây là một cô bé ngoan, cô bé hay tưới nước cho chúng ta những ngày hè nóng gay gắt vừa qua. - Thì ra là giọng nói của cây mận xanh. Su cố căng mắt ra nhìn, dường như các cây cối đều nói chuyện được, và khu vườn của ông ngoại sinh động như sắp có hội cho các loài hoa. Đang băn khoăn nghĩ ngợi. và chưa hết ngạc nhiên. Thì một chú bọ cánh tiến tới và nói rằng
- Mời cô bé tham gia cùng chúng tôi nhé.
Su chưa kịp phản ứng gì. Thì từ rất xa, vô vàn những con bướm thật to, nhiều màu và ô kìa, tựa như trong những câu chuyện cổ tích mẹ vẫn hay đọc cho Su thuở nhỏ khi đi ngủ, rằng có những thiên thần bé nhỏ, có đôi cánh bướm, vào đêm, khi chúng ta đi ngủ, thì những thiên thần này thức giấc và làm nhiệm vụ tổ chức những đêm dạ vũ cho tất cả các loài hoa. Những thiên thần mang cánh bướm bé xíu, thật đông, kéo tay Su bước vào giữa khu vườn, nơi có cây xoài rất lâu rồi, ông ngoại đã trồng từ khi Su chưa ra đời. Bước đến bên gốc xoài, đột nhiên có một cánh cửa nhỏ, Su phải khom lưng xuống mới chui qua được. Ô!!! Lạ kì thay. Tất cả các loài hoa đều tập trung ở đây. Và sau cánh cửa " gốc xoài" ấy, bên trong là một khu vườn khác, nhưng không phải bên dưới là thứ đất mà dùng để trồng cây. Một loại đất xốp có màu hồng tựa như bông gòn, rất êm, rất nhẹ. Su thích thú nhún nhảy. Cứ dậm chân nhún thì bông đẩy người Su bay lên cao. Và từ nơi cao nhất kia, xuất hiện một chú sâu thật to, lưng có nhiều màu sắc, cái đầu màu vàng với hai con mắt ngộ nghĩnh, đang nhảy múa theo điệu nhạc được kéo từ những bông hoa loa kèn. Âm thanh rộn rã. Và cảnh tượng thần tiên, Su không thể nào tin nổi. Ở bên góc tay phải, được bày trí như là khu vực ăn uống. Những chiếc lá hoa tú cầu được kết thật khéo léo bằng tơ nhện thành những chiếc khay đựng đầy mật ong. Ôi cha ôi! Có cả hạt hoa hướng dương cho sâu bướm nữa. Su thích thú, dùng ngón tay bé nhỏ chấm vào khay mật ong nút lấy nút để. Vị ngọt thanh của mật ong nguyên chất thật trong trẻo. Và có mùi thơm thanh khiết làm sao. Bỗng nhiên có một điệu nhạc rất sôi động. Tất cả các hoa đều cùng nắm tay nhau nhảy múa. Su cũng nắm tay một bên hoa đồng tiền và một tay nắm một anh chàng đinh lăng có cái đầu xù xù. Vui quá! Su cùng các loại hoa nhảy nhót, hết điệu nhạc này đến điệu nhạc khác. ô kìa! Hoa bất tử đây nè. Hoa nở rồi!!! Những cây hoa bất tử đã nở tung các bông hoa, cũng đang nhảy nhót trong đám đông ấy. Su tiến đến gần, chạm vào một cây bất tử đang ngồi lắc lư cái đầu qua lại theo nhịp trống.
- Oái, ai vậy! - Bất tử bất ngờ la toáng.
- Su đây, bất tử nở rồi à. Thật là đẹp. Chị Sun sẽ thích cho mà xem. - Miệng nói, tay Su chạm vào đến gần định hái hoa. Vì trong bụng Su nghĩ, khi hoa nở, Su sẽ hái và nhờ mẹ bỏ vào hộp mang đi gửi cho chị Sun. Chính những bông hoa Su đã trồng cho chị. Bụng nghĩ thế, nên đưa tay định bứt. Thì cây la toáng lên:
- Ôi, sao lại hái hoa của tôi......
Làm vang cả khu vườn. Khiến các hoa khác ngưng lại đột ngột. Cả khu vườn im phăng phắc. Su hoảng sợ, khóa òa lên....
- Huhuhu.......huhuhu....
- Nào nào, cô bé hãy nói ta nghe xem, có việc gì cháu ngoan lại khóc ? - Giọng trầm ấm của con bọ ngựa đang ngoe ngẩy những thanh kiếm trong tay hỏi Su.
- Su quẹt nước mắt, còn ngân ngấn, Su nói : Cháu đã trồng và muốn tặng những bông hoa bất tử cho chị cháu. Chị ở xa lắm. Su nhớ chị lắm. Rồi lại òa khóc. Khóc to đến nỗi, một bông hoa mẫu đơn phát khiếp mà rụng hết những cái cánh to bên ngoài. Bọ ngựa lại cất giọng:
- à, thì ra là vậy. Ta hiểu rồi. Các bạn thân mến ơi, đây là một cô bé ngoan. Ta đã chứng kiến cảnh cô bé múc từng ca nước tưới mát tất cả các cây vào những ngày hè nóng nực đã qua. Với ý định tốt đẹp ấy. Tại sao chúng ta không giúp cô bé hoa tặng chị mình chứ?!
- À....Ồ....đúng đấy, đúng đấy....- Các bông hoa rì rào rì rào...
Lời nói của bọ ngựa, làm những cây bất tử xúc động. Trong thứ ánh sáng kì diệu. Các cây bất tử nhún một cáy xoay thật nhiều vòng, và bông hoa bất tử không biết từ một phép lạ nào, rơi thật nhiều quanh Su. Su chồm xuống, bò mà nhặt đầy một áo. Thích quá, cô nhóc cười thật tươi và " cám ơn các bạn bông hoa".
- Cháu hãy nhớ rằng, bông hoa là một quá trình lâu dài của cây đã cố gắng vun đắp. Đừng vì một lí do đùa nghịch nào mà hái hoa khi hoa còn đang trên cây. Nó tựa như một con kiến bị gãy mất chân, như con bọ cánh bị gãy mất cánh vậy. Đau đớn lắm, cô bé ơi!
Su gật đầu ra hiệu mình đã hiểu. Vì sao người lớn hay khuyên rằng không nên hái hoa khi hoa đang đẹp trong một khu vườn xinh đẹp. Đó là hồn hoa. Nếu hái mang vào nhà, hoa sẽ héo, và cây ngoài vườn sẽ trơ trụi.
- Đêm nay chúng ta thật vui vì có cô bé đến tham dự. Hãy cùng nhau hát lên nào!!!
Rồi cả khu vườn trong gốc xoài lại ca hát... Su vui quá, ôm những bông hoa trên ngực bằng tà áo uốn cong, nhảy nhót theo, và cứ thế cứ thế....
- Su ơi, Su ơi, dậy đi học nào con!! - Tiếng mẹ gọi vì đã trễ giờ. con gà cứ cúc cu cúc cu trên đầu giường mà Su không nghe thấy.
Su choàng tỉnh vì mẹ lay người. Kì lạ thay, Su đang quấn mình trong chăn ấm. Và trên giường có vài bông hoa bất tử. Su chạy vội ra vườn. Các cây hoa bất tử đã nở đầy hoa, và hình như Su chưa chạm tay hái một bông hoa nào. Vậy mà sao trên giường lại có hoa nhỉ. Ô!!! Su nhớ ra rằng đêm qua, chính những cây hoa bất tử đã tặng cho Su. Niềm vui về giấc mơ thần tiên đêm qua làm Su ngập tràn hạnh phúc. Su sẽ mang những bông hoa trên giường cho mẹ gửi cho chị Sun. Chắc chị vui lắm. Chiều nay đi học về, Su sẽ viết thư và kể cho chị nghe về câu chuyện cổ tích của khu vườn.
Nắng lên cao, chim sẻ líu lo chuyền cành. Khu vườn trở nên yên tĩnh lạ kì...!


Aug, 4 2008 wrote by me( Story for kids)- Câu chuyện cho trẻ con của Cẩm Tú.
( ai có copy vui lòng nhớ ghi tên tác giả)

Không có nhận xét nào: