
Ai bảo Sài Gòn chẳng có mùa thu. Sớm mai thức dậy, chút gió thu nhè nhẹ thoáng qua tóc, cái không khí mát mẻ đang hiện diện ở Sài Gòn đó còn gì. Chiều tan tầm, gió đẩy lá vàng trôi miên man...trên các góc đường. Có lẽ những người công nhân quét đường đã vội quét sạch những cụm lá vàng rơi trên đường chiều qua...

Nhịp sống Sài Gòn hối hả, đến nỗi người ta không cảm nhận được thu về trên phố thị. Lá vàng cũng chẳng lưu lại trên đường được lâu.
Mỗi ngày, càng nhiều các công trình đô thị mọc lên, vươn vai trong nắng sớm.

Người ta đốn bớt cây cối, để cho những dự án hình thành. Thế nhưng, nhìn mà xem....

Chỉ có bóng của những tòa nhà cao tầng và cây đèn đường sánh vai nhau. Không có lấy một bóng cây xanh. Người ta cứ hay giận dỗi" Sài Gòn làm gì có mùa thu"... Nhưng người ta không nhớ rằng, không có cây xanh thì làm sao có mùa thu lá vàng cho ta cảm nhận?! Con người đòi hỏi quá nhiều từ thiên nhiên, nhưng con người lại quên mất duy trì sự tồn tại của thiên nhiên.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét