Thứ Ba, 17 tháng 2, 2015

Mùa xuân hương phố

Ai đâu trở lại mùa thu trước
Nhặt lấy cho tôi những lá vàng?
Với của hoa tươi, muôn cánh rã,
Về đây, đem chắn nẻo xuân sang!
( chế Lan Viên )

 Đây cả mùa xuân đã đến rồi
Từng nhà mở cửa đón vui tươi
Từng cô em bé so màu áo
Đôi má hồng lên nhí nhảnh cười.
( Nguyễn Bính )
 
 Rồi từng ngày qua
Người về miền xa có nhớ thiệt thà
Đắm đuối mù lòa hay đã nhạt nhòa.
Còn nhớ hay không
Giòng nước mênh mông con thuyền bến cũ hắt hiu trong chiều....
( Nhạt nhòa )

 Và tựa hoa tươi cánh nở dần
Từng hàng thục nữ dậy thì xuân
Đường hương thao thức lòng quân tử
Vó ngựa quen rồi ngõ ái ân.

( Nguyễn Bính )
 

#Viết #Cho #Em #Chiều #Ba #Mươi #Tết
Tác giả: Bùi Minh Cường
( Hình ảnh mang tính chất minh họa)
Anh viết cho em giữa chiều ba mươi Tết
Lòng bâng khuâng anh chạnh nhớ đến quê nhà
Mãi đến Xuân nầy hai đứa vẫn còn xa
Vẫn thao thức chờ giao thừa giữa trời đông lạnh lẽo

Nhớ quê nhà xưa giờ rộn ràng khắp nẻo
Từ khắp đường quê lên phố xá kinh thành
Màu sắc hoa xuân xen màu áo thiên thanh
Em xuống phố vui xuân và khoe ai tà áo?
Em sẽ đi bên ai rồi mân mê tà áo?
Để nơi này một người đau lòng lắm em ơi!
Vẫn luôn đợi chờ trong giá buốt đơn côi.
Mơ về em trong tà áo xuân tha thướt

Mơ đi bên em một lần dù chỉ là mơ ước
Chỉ một lần thôi nhìn tà áo em bay
Ly rượu đầy chiều nay dù đã cạn trong tay
Anh vẫn chưa biết mình say hay tỉnh?

Sáng mùng một đầu năm nếu anh chưa tỉnh
Xin cho anh ngủ vùi trong giấc mộng đẹp đêm xuân..
 Sắc biếc giao nhau, cành bắt cành,
Nước trong, hồ ngợp thủy tinh xanh.
Chim bay, cánh trĩu trong xuân ý,
Em đợi chờ ai, khuất bức mành?
( Hồ Dzếch)
 
Anh khắp rừng cao xuống lũng sâu,
Tìm em, đi hái lộc xuân đầu.
Trồng đâu chân đẹp tròn như cột?
Em đẹp son ngời như cổ lâu.
( Huy Cận )

Lối cũ


Mỗi lần nghe " Em có nhớ căn nhà xưa" của Nguyễn Đình Toàn, trong kí ức nhỏ nhoi, lúc nào cũng trôi về với nơi này, #cư #xá #ngân #hàng.
Về lại phố, lạng xe qua lại vài lần, chưa dám đi ngang ngôi nhà cũ...vì sợ... Sợ bao nhiêu kỉ niệm hơn 20 năm trỗi dậy.
"Em có nhớ căn nhà xưa bên khu vườn cải
Nơi những sớm mai nằm nghe
Nắng ròn trên mái
Ở đó có những lũ sên bò quanh
những vết nức rêu tường xanh
Ở đó có lá cuốn giây ngoài song
có giếng nước soi trời trong
có gió mát đêm bình yên
có những tiếng chuông gần lắm
pha hòa tiếng cầu kinh... "
Những tháng năm thời thơ ấu và thanh xuân. Dẫu năm tháng đi qua, trong tim vẫn còn mãi khu vườn xanh mướt, rộng lớn nhất khu cư xá. Những loài cây ăn trái, những vườn rau xanh tự tay ông ngoại trồng lấy. Cây lekima trĩu nặng cành. Cây me chín vàng ươm cả cây. Trái mận đỏ mọng như những quả châu cây thông xanh... Con phố nhỏ khi mùa mưa về thành con sông uốn quanh. Bọn trẻ đem rổ đi bắt cá. Mùa mưa, cả khu phố có nhiều trò vui. Đá gà bằng nụ bông bụp, tắm mưa lượm xoài rụng vườn nhà bên, hái hoa ngũ sắc kết vòng, thả thuyền giấy coi con thuyền của đứa nào lật ngang trong dòng nước trước... Khi xưa cư xá ngân hàng chưa mở đường, những con hẻm nhỏ nhiều rêu xanh thân quen, nơi lũ nhỏ bọn tôi hay chơi năm mười, nơi bọn nhỏ hay trốn ngủ trưa rủ nhau bắt dế... Ở đó có những tháng năm buồn tênh... Những chiều hè rực nắng, bọn nhỏ tụ tập rồng rắn lên mây hay trò stop ( hay gọi là xì tốp), ốc-vít táng, chơi keo... Con nít bây giờ bao nhiêu đứa biết mấy trò chơi đồng dao này...
Cư xá giờ mở đường, đường nào cũng rộng và bự. Bức tường bao quanh khu đã bị đập bỏ đi rồi. Mua bán sầm uất, quán ăn mọc lên khắp các con đường nội khu. Đã không còn là cư xá của ngày xưa! Tất yếu của sự phát triển. Nhưng nghe nhớ, nghe thương, nghe đau cả lòng... Bởi sự chung tình kiểu như " yêu ai yêu cả một đời " vì không quên và không thể nào quên những tháng năm nhuốm màu hổ phách và có mùi vị của những chiếc bánh tráng giòn rụm còn đọng lại trên môi một chút ngọt dịu của mạch nha!