Thứ Hai, 28 tháng 2, 2011

Huế mưa vùi


Không mưa ở đâu như mưa Huế. Cái rỉ rả dai như đỉa cả ngày, trời u u chẳng chút mây xanh, người ta thấm thía mưa Huế. Mưa Huế có thể mưa cả ngày, con mèo lười có thể vùi mình trong xó bếp ngủ chẳng cần ăn. Người ta vẫn phải đến công sở, áo mưa trùm kín rồi chạy băng băng. Mưa Huế xì xụp lắc rắc, hạt mưa như mưa phùn,lúc nặng hạt lúc nhẹ tênh. Sông Hương lặng lẽ ngủ vùi những ngày mưa, buồn tẻ chẳng có khách nào thèm dạo sông, lại ngân nga khúc ca u hoài của chiều mưa buồn.
Tại sao người Huế mộng mơ, cũng phải do cảnh thơ thế mà.
Trời hôm sau có vẻ tạnh quang mây. Vòng quanh kinh thành cũ, tìm dư âm những ngày hưng thịnh xưa. Nghe như tiếng trống thùng thình mùa trẩy hội.
Chiều về nghe Thiên Mụ buông tơ lòng trong tiếng chuông buồn, bóng cây rũ bên bờ sông Hương.
Huế mưa và đẹp nên thơ lắm.

Không có nhận xét nào: