10 năm gặp lại chị vẫn nồng nàn, gần gũi như thuở nào. Thu của Phương thực sự thổi hồn vào lòng người một mùa thu còn lắng đọng mãi.
Đêm nhạc đã kết thúc rồi, khi đang viết lại những dòng cảm xúc này, lại đang nghe bài Unbreak my heart, bài nhạc nền khi backdropt chạy lại quãng đường đã qua của chị. Và cũng làm em nhớ lại một người anh đã xa...
Mở đầu bằng các ca khúc mang nhiều cảm xúc, nhớ về tuổi thơ, những chặng đường đã qua. Ai đó đã trả lại một Thu Phương tóc ngắn ngày xưa, thật tuyệt! Những hình ảnh cánh diều, thuyền giấy... Ai cũng lặng đi vì nỗi nhớ ngày xưa...

Dòng thời gian trôi đi, chắc gì người ta lại quên ngày hôm qua? Em cũng
tìm thấy mình trong giọng hát chị. Tuổi mộng với những hôm tắm mưa cùng
chúng bạn, chạy trên triền sông thả những chiếc thuyền giấy, gom đầy
những mùa hoa tuổi học trò, hoa tím của tuổi chớm yêu và hương hoa sữa
nồng nàn nơi cuối phố, những nụ hôn đánh rơi bên hồ... Cánh cửa sổ bỗng
mở toang, biển vẫn chờ... Cô gái từ hôm qua, trở về thả mình trên cát.
Đợi chờ trong chiều lộng gió.
Chị lần lượt kể lại câu chuyện cũ. Mỗi ca khúc là sự trải lòng sau những
thăng trầm. Chương trình kết thúc, Cảm xúc vỡ òa trong " Đêm nằm mơ
phố". Vẫn sẽ còn mơ chị nhé. Bóng trăng đọng trên biển, cô gái đã trở về
và đi từng bước rất khẽ, có một nỗi nhớ ùa về trên phố rất nhẹ, bình
yên lặng im trong bóng đèn khuya...chờ sáng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét