Lactuca Indica, hay bồ công anh. Một buổi sáng học trò, áo trắng em bay đi, chỉ còn anh ở lại. Những cánh mỏng mang theo những hạt mầm của ước mơ. Vẫn là buổi sáng học trò cũ, bồ công anh cũng biết khóc vì nhớ.
Khi xuân thắm, em mặc áo vàng, vàng rực cả cánh đồng hoang. Những chân rễ nhỏ bé mà đầy sức sống, bám chặt vào từng thớ đất. Người ta cũng cày xéo em, vì em chỉ là loài hoa dại.
Này em, trời may cho em áo trắng, em bay về trời. Để anh ở lại với đời đắng cay.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét