Phượng lại không đỏ mà tím. Chỉ nở vào tháng 2-3
Khi níu chân người đi bằng một màu lam tím, ta ngỡ người sẽ ở lại. Cũng cháy một trời tim tím để nhớ để quên để hờn để giận.
Những con đường quanh co uốn lượn, xen giữa những hàng thông xanh là sắc tím chói trời nhung nhớ. Nếu ai đã từng đọc tác phẩm " Đà Lạt mùa phượng tím" chắc hẳn sẽ không khỏi bâng khuâng, những chùm hoa tím rung rinh theo gió.
Lạnh! Những bàn chân theo nhau trên phố. Biết có ai đi tìm màu tím của một khoảng trời học sinh. Màu mực tím, cành hoa tím, vẫn ấp ủ mãi trong trang giấy học trò đã nhạt dần theo năm tháng. Nhớ những tà áo trắng, tung tăng tan trường về. Ai đó đã bám theo gót chân ai. Những e ấp buổi ban đầu ấy, tím cả một thời...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét