"Từ em đi mùa Xuân lặng lẽ cánh hoa u sầu
Từ em đi Hạ thêm buồn vắng nắng mưa phai mầu "
Không
phải lần đầu nghe Trần Thái Hòa, không phải lần đầu đi nghe lại bài
này. Kể từ " Đường em đi ". Mỗi ca khúc là một cảm xúc lạ lẫm khác nhau.
Ngộ lắm, cả buổi replay mãi...chắc tại về qua nhà cũ...
"Chiều lang thang về căn nhà cũ mất nhau muôn đời
Hồn mênh mang nhạc dâng sầu tới dáng em xa rồi "
Ai cũng từng mơ một bến bình yên, ở nơi đó có tiếng chim rộn vang những
sớm mai thức giấc. Chỉ cần với tay là có thể chạm lấy yêu thương. Nhưng
không phải chạm rồi thì ai cũng giữ được thương yêu. Yêu thương mong
manh tựa như những cụm mây trên trời xa, tay với vừa đâu mây đã tan mau.
Có những người may mắn chỉ một ánh mắt giữa phố đông đã thuộc về nhau.
Có những người mãi loay hoay mòn mỏi đi tìm kẻ còn lại mà vẫn chưa thấy
nhau. Có những người duyên trời cho bên nhau để rồi hoang phí và xa
nhau. Phía cuối con đường anh không đợi em được nữa, vậy anh hãy cứ bước về phía...không em. Có những con đường phải tự mình bước tiếp...
Nắng muộn trải thênh thang trên con đường vẫn hay về qua. Chợt khựng lại
giữa hối hả của bộn bề, lặng đi trong hoàng hôn đang chợt tắt. Chợt
nhói lòng vì những câu nói..khiến tim vỡ tan ngàn mảnh vụn. Lấp loáng
trên nền trời khuya những ánh sao non. Ngước lên trời cao, tìm thấy ngôi sao của mình vẫn còn vui chơi tận nơi xa chưa về.
Này những người đã tìm thấy nhau, đã gặp nhau rồi, hãy nắm chặt tay
nhau nhé, dù có những lúc những tưởng đã lạc mất nhau. Này những con tim
quên lối về, thôi thì..hãy nhẹ nhàng buông tay...."dòng thời gian sẽ
xóa nhòa nỗi buồn em mang".
Trái đất thì tròn mà thời gian thì lại phẳng, chỉ cần quay lưng là đã có thể mất nhau mãi mãi. " Hạnh phúc là tiếng hát chơi vơi" mà ai cũng mãi đi tìm...
P/S: Ở nơi nào em còn nhớ - Trần Thái Hòa
Link: https://www.youtube.com/watch?v=iTuN9Kv_EeU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét