Thứ Tư, 3 tháng 12, 2014

Hẹn lại ngàn sau

Đó là một cái kết buồn cho một ngày đông lạnh giá. Em đã nhìn thấy rất nhiều người yêu nhau, đã đi qua đời nhau. Có nhiều người yêu trong âm thầm, ngốc nghếch lặng im che dấu tình cảm của mình. Cũng có nhiều người dũng cảm theo đuổi dẫu biết rõ trái tim của ai đó chẳng thuộc về mình, nhưng vẫn cố chấp không chịu buông tay. Em chọn cho mình một lối đi của riêng mình.
 Tình yêu không có một khuôn mẫu nào nhất định, tựa như những cơn sóng tạt vào bờ không theo một qui luật nào cả. Tình yêu vốn không công bằng. Có những khi tưởng chừng như người yêu nhau rất sâu đậm, tựa như sông cạn đá mòn, nhưng tình yêu rốt cuộc - cũng chỉ như những con sóng kia, lúc nồng nàn mạnh mẽ - lúc lặng im xa cách.
 Đợi được tình yêu của người, cũng là lúc cửa trái tim mình đóng lại. Và dù em biết nơi ấy, trái tim người rối bời. Dù em biết nỗi nhớ từng đêm dệt những giấc mơ... Khi nước mắt rơi, cũng là lúc em biết từ bỏ cũng là hạnh phúc. Một buổi sáng mùa đông, những nhánh cây khô gầy hanh hao trong cơn gió lạnh. Lặng im nhìn anh xa dần và không lời níu giữ. Lặng lẽ ngắm nhìn anh lần cuối. Lặng lẽ để cho những giọt nước mắt tràn trên má, không tiếng nấc. Chỉ có những giọt nước mắt trọn vẹn ôm ấp tất cả những yêu thương đã rời xa.
 Thời gian đã trôi qua thật mau, đành hẹn anh đến kiếp sau...
Vẫn biết người chẳng thể nào mãi là của em, nhưng dù là trong giấc mơ, một lần em đã chạm vào trái tim của anh...
Mùa thu đi qua, buổi sáng trên con đường mù sương khuya còn đọng trên những mái nhà rêu phong, dấu chân tình yêu đã không còn ở đó. Những tháng ngày ấy, ngàn năm sẽ không thể...quên mau. Hai ta đã lặng im như thế khi đi chung trên con đường dài. Bầu trời mùa thu hôm ấy như mùa đông, một mùa thu xa vắng.
 Như người cô đơn đi lạc trong miền kí ức xa xăm, nhớ da diết một bờ vai, nhớ da diết câu nói " anh nhớ em ". Hình như đã rất lâu rồi đã không còn nghe ai nói thế. Dẫu mạnh mẽ như thế nào, em cũng chỉ là cô gái nhỏ trong những ngày đông dài với nỗi nhớ chẳng ngủ yên.
 Trời vào đông, những cơn gió lạnh cứ thay nhau ùa về từng đêm. Những đôi tình nhân nắm tay nhau đi trên phố. Chợt giật mình đã từng có người nắm chặt tay em như thế. Nhưng giờ chỉ có mình em, tự sưởi lấy đôi bàn tay lạnh giá, tự choàng khăn khi trời trở lạnh.
Nhưng chẳng có nỗi đau nào tồn tại mãi mãi. Thời gian sẽ chữa lành những vết thương và em tin...thời gian đã qua là quãng thời gian đã đủ. Đủ để cho hình ảnh của anh trôi đi, đủ để khép lại những kí ức có nhau. Hẹn lại ngàn sau... Dù trong những lúc xanh xao mùa đông lạnh những nỗi nhớ bất chợt ùa về, lại quặn thắt tim đau khi bất chợt nghe giọng nói ai đó thoảng qua giống giọng nói thân quen. Dù trong những lúc đơn côi gõ cửa kiếm tìm, nước mắt chắc sẽ lại rơi... Gói gém tất cả, em gửi lại cho ngàn sau...
 Song: Hẹn lại ngàn sau
Singer: Hiền Thục
Link: http://www.youtube.com/watch?v=zp3OxVLez-Y
P/S: Gửi tặng HT - như những gì chúng ta đã chia sẻ

Không có nhận xét nào: