Thứ Tư, 12 tháng 3, 2014

Có người từ lâu nhớ thương biển...

Kể từ ngày ấy.., trở nên làm bạn cùng gấu Teddy, giống như Mr. Bean, không thể thiếu Teddy - kể cả đi đáng răng. Ta hẹn sẽ cùng gấu trở về biển, hẹn một sớm thức giấc sẽ thấy biển..và sóng vỗ rì rào... Sẽ đưa gấu đi qua những con đường có nhiều cỏ đuôi gà lao xao trong chiều...
 Đợi mãi...rồi BIỂN cũng về, có trễ một chút nhưng vẫn vui. Có nao nao, có xúc động khi cầm trên tay, chiều nay đầy gió!
 Là những câu chuyện về biển. Là những kỉ niệm về biển. Là những ấp iu nỗi nhớ về biển. Là những mong chờ...để đợi...
 Sẽ cố gắng kiềm chế, để chờ về với biển mỗi đêm... Miên man thế nào, mà lại muốn ngất đi thế này... Mãi chẳng chợp mắt được chút nào... Cố vùi mặt vào chăn, ngoài kia gió run rẩy lướt mình trên cánh cửa... Lại đây nào Teddy, ta ôm nhau chờ trời sáng!
Nếu có buồn, hãy về với biển. Rồi sẽ thấy bóng trăng tận ngoài xa, đung đưa trên những cánh mây và gió biển. Sẽ thấy một bóng người vẫn nôn nao còn thức... Sẽ vẫn còn nguyên vẹn một giấc mơ... Nếu nhớ ai, hãy đi về phía biển. Trí nhớ của con người cũng như những hạt cát ngoài khơi xa, chỉ có biển là ngưng đọng mãi...Biển ôm vào lòng rất nhiều câu chuyện kể từ những ngày đầu nhật kí hải trình... Phải thật tri âm mới nghe lời biển hát, đang tâm tình và cả khóc cười... Lại thèm nghe mùi muối biển, lại thèm vùi chân vào cái ẩm ướt trên cát mềm, lại thèm một buổi sáng tinh tươm khi ánh nắng đầu tiên đang lóe rạng trời đông, lại thèm trông những con tàu khơi xa lên đèn khi biển chiều....sóng vỗ...

p/s: Tks bồ câu đã đưa biển về với em^ ^

Không có nhận xét nào: