Giỗ ông ngoại năm thứ 4, lần cuối cùng ở nhà cũ. Gửi cho mấy đứa! Phải
đọc hết và nghe bài nhạc dưới cùng nhe. Để Cth nói cho nghe. Căn nhà cũ,
ai mà sống tới già rồi chết mà không biết tới " căn nhà cũ". Có khi
người ta dọn nhà nhiều tới nỗi không đếm hết được bao nhiêu lần. Nhưng
căn nhà đầu tiên mới là căn nhà cũ. Nơi Thảo lùn, Yến Trọc, cu t..( ko
nỡ lôi tên xấu ra), hai hèo, heo mọi... Trải qua những năm tháng tuổi
thơ ở đó.
Nhà cũ, ông ngoại/nội có mảnh vườn rất lớn, phải nói là
mảnh vườn lớn nhất khu đó. Ông ngoại/ nội trồng đủ loại cây ăn trái. Vú
sữa, xoài, me, nhãn, chùm ruột, lekima, mãng cầu, cóc, đu đủ, mận ( 2
cây rất lớn, 1 cây mận đỏ 1 cây mận xanh), khoai lang, khoai mì..các
loại gia vị như lá lốp, lá cách, ớt, rau sam, chanh...nói chung là cái
gì ở ngoài chợ bán thì vườn nhà mình có hết. Có lúc tới mùa trái nào, bà
ngoại/ nội phải đem ra chợ bán bớt vì ăn/cho không hết.
Thời
chưa có Bi - Mi, Yến - Quân còn nhớ ko? Cây vú sữa sau nhà, vú sữa
trứng, loại giờ trên thị trường gần như bị tiệt chủng. C.Th với Yến trưa
trưa hai chị em trốn ngủ, leo cây, hái trái và ăn ở trên cây như lũ
khỉ. Yến có nhớ cây mận đỏ, leo lên hái, mê hái tới nỗi gãy cành, may có
mái nhà, không thôi lúc đó chắc té gãy cổ rồi. Yến có nhớ cây lekima
tới mùa, trái chín vàng ươm, trái nào cũng bự như trái ổi. Hai chị em
hay canh me ông ngoại ngủ, lấy cây hái rồi ăn lén lút. Yến có nhớ cây
chùm ruột, hay hái vô trộn nước mắm đường, dành nhau ăn...C.Th nhớ hoài,
cậu/chú út mỗi lần đi học về, hay đóng đẻo cái này cái nọ cho chị em
mình chơi.
Thời có Bi - Mi, mấy đứa có nhớ...thời Phú Mỹ Hưng
bây giờ chỉ là vịt lội bờ ao, còn nhiều cánh ruộng... tới hè người ta
thả nước đồng vô, nước sâm sấp tới mắt cá chân thôi. Cậu hai/ bác hai
đèo cả lũ, C.th - Yến - Quân - Bi ra đó, thả cả lũ xuống cho vọc nước -
bắt cá. Lúc này Mi mới biết đi chập chững, tay đập đập nước rất ghét!
Tụi mình cứ hay gọi là Vũng Tàu. Phải rồi! Vũng Tàu của riêng chúng ta
đó!
C.th chỉ up hình mấy đứa lúc nhỏ. Vì mấy đứa nhớ, không phải ai cũng có 1
gia đình, như gia đình mình. Trải qua bao thăng trầm, từ trước giải
phóng 1975. Căn nhà cũ đó nó là cả 1 lịch sử của gia đình. Nó trải qua
biết bao biến động, đi qua cùng lịch sử, đi qua cùng bao nhiêu tuổi đời
của mỗi thành viên trong đó. C.Th nhớ hoài cái xe đạp sườn ngang,
cậu/bác 2 chở C.th đi qua Phú Nhuận thăm Bi, lúc này chưa có Mi. Đường
xa - ổ gà - nắng, mà cậu 2 siêng đi lắm. C.Th nhớ hoài C.Th với Yến hai
chị em cãi nhau, thằng Quân đứng giữa phải đi giảng hòa. Lúc có Mi rồi,
Mi ăn hay ngậm, Cậu 7 với mợ 7 ẵm bồng đúc Mi ăn không. C.Th cũng nhớ
hoài hồi đó tối tối hay bị cúp điện, dì/ cô 5 nấu cho 1 nồi đậu phộng,
cho mỗi đứa 1 chén ngồi nhai. Nhớ hoài mấy lon trái cây đồ hộp, nước
thơm, đập đá vô...bá cháy, mấy buổi tối mùa hè cúp điện. Hồi đó, không
phải nhà nào cũng có đồ hộp để ăn. C.Th cũng nhớ hoài lúc cái vườn của
ông ngoại/nội đốn cây xây nhà, lúc đó trốn đi 1 góc để khóc. Tất cả tuổi
thơ của chúng ta, đều trải qua cùng căn nhà cũ này.
Nếu có gì xảy ra, thì đó chỉ là do cuộc sống - mưu sinh...nó đã biến đổi
một trong chúng ta thành ra người khác. Rồi cũng phải đi, rồi cũng phải
rời căn nhà đó. Sẽ đôi lần về ngang để tìm lại căn nhà cũ. Không biết
cảm xúc mỗi đứa sẽ thế nào. Nếu có, hãy nhớ những lúc đầm ấm nhất!
http://www.youtube.com/watch?v=nsNg6nDj9uU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét